Viết bài văn tả một người em chỉ gặp một vài lần nhưng nhớ mãi ngắn là bài tập làm văn có trong sách giáo khoa mới kết nối tri thức. Vậy người nào các em đã gặp một vài lần nhưng để lại sự nhung nhớ cho các em, chú công nhân, cô bán hàng rong hay một nghệ sĩ đường phố nào đó… Tham khảo dàn ý và các bài văn tả một người em chỉ gặp một vài lần nhưng nhớ mãi ngắn gọn dưới đây do Tài Liệu Học Tập biên soạn nhé.

Dàn ý tả một người em chỉ gặp một vài lần nhưng nhớ mãi
Mở bài:
Giới thiệu về người mà em gặp một vài lần nhưng nhớ mãi( hoàn cảnh, thời gian, công việc)
Thân bài:
+Tả ngoại hình của người đó: tuổi tác, quần áo, nước da, đôi mắt, tóc…
+Tả hoạt động của người đó:
- đang xây tường, đang bán vé số, đang dọn vệ sinh..
- Mỗi khi gặp mọi người luôn nở nụ cười rạng rỡ, tay chân nhanh thoăn thoắt khi có khách mua hàng
- Ánh mắt buồn bã vì không ai mua vé số, vì cảm xúc, lời thoại
+Điều làm em nhớ mãi:
- Trang phục của cụ đã rách, khâu vá nhiều chỗ
- Giọng nói hón hỉnh hài hước
- Ân cần chu đáo chăm sóc em lúc em bị ốm
Kết bài:
Nói lên tình cảm, lời động viên và cảm xúc của mình về người đó
Viết bài văn tả một người em chỉ gặp một vài lần nhưng nhớ mãi ngắn
Viết bài văn tả một người em chỉ gặp một vài lần nhưng nhớ mãi – Chú Công An
Trong cái nắng mùa hè oi ả, mọi người đều trang bị cho mình đồ vật tránh nắng cần thiết khi ra đường. Chiều hôm đó,mẹ đưa em tới trường, em bắt gặp hình ảnh chú công an đứng giữa trời nắng để làm nhiệm vụ, hình ảnh đó làm em nhớ mãi.
Chú công an có dáng người cao ráo, trông rất khỏe mạnh, khoác trên mình bộ đồng phục màu vàng nổi bật. Chiếc mũ kê-pi ngay ngắn trên đầu làm chú trông thật oai nghiêm và đĩnh đạc. Khuôn mặt chú rám nắng, ánh mắt cương nghị, kỷ luật nhưng vẫn toát lên sự hiền hậu. Trên tay, chú cầm chiếc gậy điều khiển giao thông, giơ lên hạ xuống một cách dứt khoát, giúp các phương tiện đi lại trật tự hơn.
Dù trời nắng gắt, chú vẫn tận tụy làm việc, hướng dẫn người dân một cách tận tình. Khi đèn đỏ, chú chỉ tay để mọi người dừng lại, đèn xanh chú tuýt còi cho mọi người di chuyển. Khi thấy một cụ già loay hoay qua đường, chú nhanh chóng chạy đến, nhẹ nhàng dìu cụ sang bên kia. Hành động ấy khiến em cảm thấy rất kính phục.
Chỉ gặp chú một lần nhưng hình ảnh ấy đã in sâu trong tâm trí em. Chú công an không chỉ là người giữ gìn trật tự giao thông mà còn là tấm gương về lòng tốt và trách nhiệm.

Tả một người em chỉ gặp một vài lần nhưng nhớ mãi ngắn – chú thợ xây
Mùa thu năm ngoái, bức tường xung quanh nhà em bị đổ do cơn bão Yagi. Sau khi cơn bão đi qua, bố em có tìm các chú thợ xây đến nhà để xây lại bức tường. Trong các chú thợ xây, em thích nhất là chú Hải.
Chú Hải là một thợ xây vạm vỡ, cao lớn đi kèm với nước da đen sạm vì thường xuyên phải đứng dưới nắng hè oi bức. Đôi bàn tay chú hơi thô ráp nhưng rất khéo léo khi trộn vữa, xếp gạch. Từng viên gạch được chú xây ngay ngắn, chắc chắn, chẳng mấy chốc đã tạo ra 1 đường thẳng dài ở khu vườn nhà em. Khuôn mặt chú lúc nào cũng vui vẻ, miệng luôn nở nụ cười hiền hậu. Đặc biệt, chú hay kể chuyện vui, làm mọi người cười vang, khiến công việc nặng nhọc trở nên nhẹ nhàng hơn. Có một lần, em tò mò đến gần xem chú làm việc, chú không quên nhắc em đứng xa để tránh vữa bắn người, bụi bẩn và cẩn thận kẻo vấp phải gạch đá.
Dù chỉ gặp chú vài ngày, nhưng hình ảnh người thợ xây chăm chỉ, hiền lành ấy khiến em nhớ mãi. Em thầm cảm phục chú và những người lao động miệt mài xây nên những công trình đẹp như tranh vẽ.
Xem thêm: Tả một người để lại cho em những ấn tượng sâu sắc

Tả một người em mới gặp lần đầu lớp 5 ngắn – bạn bán vé số
Trong 1 lần đi chơi trên phố đi bộ, em có gặp 1 bạn bán vé số vô cùng đáng thương.
Bạn ấy người rất gầy còm, chắc cũng chỉ ngang tuổi em mà thôi. Chiều cao khiêm tốn chỉ khoảng 1 mét 30 tuy nhiên cậu ấy di chuyển rất nhanh nhẹn theo từng người trên phố đi bộ. Bộ quần áo siêu nhân mặc đã bạc màu, sờn cũ cùng đôi dép tổ ong bị mòn đế có thể khiến bạn bị ngã bất cứ lúc nào. Cầm những tờ vé số trên tay, bạn cất lên giọng nói dễ mến:”Cô chú ơi, ủng hộ cháu 1 tờ vé số”. Lúc này, gương mặt cậu toát lên vẻ đáng thương, ánh mắt cầu khẩn, mệt mỏi nhưng chan chứa niềm hi vọng. Dù nhiều người lướt qua, không trả lời nhưng bạn ấy vẫn rất kiên trì đi rao bán, chẳng than vãn 1 lời. Nhìn bạn đáng thương vô cùng, em và gia đình đã lại gần và mua ủng hộ bạn 3 tờ vé số. Em cũng không quên chúc bạn bán được nhiều hơn để nhanh chóng về nhà cùng gia đình.
Sau khi về đến nhà, hình ảnh bạn bán vé số vẫn còn đọng lại trong tâm trí em. Em hi vọng sau này cậu ấy sẽ có 1 cuộc sống tốt đẹp và đỡ vất vả hơn.
Xem thêm: Tả người thân lớp 5
Viết bài văn tả một người em chỉ gặp một vài lần nhưng nhớ mãi – Cụ bán hàng rong
Trong 1 buổi chiều em đi mua sắm cùng với mẹ về, em tình cờ thấy một bà cụ bán hàng rong ngồi bên dưới gốc cây bàng. Hình ảnh của cụ đã in sâu vào tâm trí và khiến em nhớ mãi.
Cụ khoảng 70 tuổi rồi, đây là độ tuổi cụ ở nhà nghỉ ngơi và trông cháu nhưng cụ vẫn đang ngồi dưới tán cây để bán những mớ rau nhà trồng. Mái tóc cụ bạc trắng như cước và búi gọn gàng sau gáy. Gương mặt hiền hậu, những nếp da nhăn, làn da rám nắng vì 1 đời tần tảo nuôi con. Khoác lên mình bộ quần áo nâu đã cũ rách, đôi tay gầy guộc nhưng cụ vẫn rất nhanh nhẹn sắp xếp những bó rau tươi trong chia lia nhỏ trước mặt. Hôm đấy, cụ bán những bó rau ngót, rau đay, rau mồng tơi xanh nõn nà và xanh mướt. Điều làm em nhớ mãi đó là nụ cười và sự thân thiện của cụ. Dù vất vả trồng lên được cây rau, khách trả giá rẻ, cụ vẫn tươi cười và đùa lại 1 cách hón hỉnh. Cụ nói cụ rất quý trẻ nhỏ, cụ khoe nhà cụ có 2 đứa cháu ngoan, học giỏi và hay giúp cụ việc nhà.
Dù chỉ gặp cụ 1 lần, nhưng hình ảnh một bà cụ tần tảo, nhân hậu,vui vẻ và giàu lòng yêu thương khiến em nhớ mãi không quên. Em mong rằng cụ sẽ mạnh khoẻ,nhiều tiền và bán được thật nhiều rau.
Xem thêm: Viết bài văn tả một người là nhân vật chính trong bộ phim hoặc vở kịch mà em đã xem

Viết bài văn tả một người em chỉ gặp một vài lần nhưng nhớ mãi lớp 5 ngắn gọn – chú bộ đội
Trong trận bão lũ năm ngoái, em nhớ mãi không thể nào quên với hình ảnh các chú bộ đội ngâm mình trong nước để cứu vớt gia súc, hoa màu của người dân trong xã em.
Hôm đó, nước lũ từ thượng nguồn đổ về bất ngờ dâng cao khiến cây trồng, gia súc nhà em ở ngoài bãi bị ngập. Trong lúc bố mẹ em đang loay hoay để đưa những chú lợn về trong làng, các chú bộ đội nhanh chóng có mặt để giúp đỡ. Khoác lên mình bộ quân phục màu xanh đậm và chiếc áo phao màu cam, các chú nhanh nhẹn di chuyển lên thuyền cứu hộ để đưa những bao thóc, chú lợn về đến nơi an toàn. Có chú thì lội nước, ngâm mình cả tiếng đồng hồ để dắt con trâu, con bò bị mắc két lên đê để chúng không bị cuốn trôi theo dòng nước. Dù trời mưa tầm tã, nước chạy xiết nhưng trong ánh mắt của các chú em luôn thấy sự kiên định, không bỏ cuộc. Khi cơn mưa tạnh để nhường chỗ cho những tia nắng ấm áp, các chú giúp người dân dọn dẹp, sửa lại ngôi nhà bị hư hỏng.
Nhìn những bộ quân phục sũng nước, những bàn tay nhăn nheo vì ngâm lâu, lòng em trào dâng sự biết ơn và yêu mến. Em sẽ cố gắng học thật giỏi để sau này trở thành bộ đội Việt Nam để giúp người dân khi khó khăn.
Xem thêm: Viết bài văn tả một người lao động đang làm việc lớp 5 ngắn gọn

Viết bài văn tả một người em chỉ gặp một vài lần nhưng nhớ mãi lớp 5 – Người nước ngoài
Một buổi chiều trên phố đi bộ, em tình cờ gặp một người nước ngoài bán bánh chuối. Bánh chuối siêu ngon và chú nói tiếng việt siêu giỏi làm em nhớ mãi trong tâm trí của mình.
Chú tên là Xuân Sơn, có dáng người cao lớn đến từ đất nước Brazil, làn da nâu đen đặc trưng và mái tóc hơi xoăn cắt gọn gàng. Dù là người nước ngoài, nhưng chú nói tiếng Việt rất rõ ràng và thân thiện. Khi bán bánh chuối, chú mặc chiếc áo phông đơn giản, đứng bên chiếc xe đẩy nhỏ với một chảo lớn, nơi những chiếc bánh chuối vàng ươm đang xèo xèo tỏa ra mùi thơm phức. Em và mẹ vào mua bánh, em nói tiếng Anh, chú cười mỉm và nói “cháu nói tiếng anh rất tốt, chú tặng cháu 1 cái bánh này”. Em và mẹ được 1 tràng cười vì trình độ nói tiếng việt của chú thật ấn tượng. Trong lúc làm bánh chuối, chú luôn nở nụ cười thân thiện và trò chuyện vui vẻ với khách. Chú còn dạy em nói tiếng Anh, sửa cách phát âm cho em những từ em nói chưa chuẩn.
Dù chỉ gặp chú một lần nhưng hình ảnh chú Xuân Sơn bán bánh chuối đã in sâu vào trong tiềm thức của em. Em hi vọng một ngày nào đó sẽ gặp lại chú để thưởng thức bánh chuối thơm ngon cũng như trò chuyện với chú nhiều hơn.
Tả một người em chỉ gặp một vài lần nhưng nhớ mãi lớp 5 – Cô y tá
Buổi chiều đi học về, em bị sốt cao, gia đình phải cho em vào trạm y tế để truyền nước. Trong khoảng thời gian này, em được cô y tá chăm sóc, hình ảnh ân cần, chu đáo, giọng nói nhẹ nhàng đã làm em nhớ mãi.
Cô y tá khoảng 27 tuổi, dáng người nhỏ nhắn nhưng vô cùng nhanh nhẹn. Cô mặc bộ đồng phục blouse trắng, mái tóc đen tuyền, cắt gọn gàng ngang vai. Khuôn mặt cô hiền hậu, ánh mắt dịu dàng, luôn nhìn em với sự quan tâm chân thành. Khi em nằm giường bệnh, cô nhẹ nhàng đến bên hỏi thăm, đặt tay lên chán để kiểm tra tình trạng sốt. Giọng cô ấm áp, cô nói:”Mạnh mẽ lên cháu, truyền nước xong là mai cháu về nhà được rồi”. Nghe xong, tâm trạng em tốt lên hẳn, sẵn sàng lấy ven để truyền nước. Thi thoảng, cô vào phòng hỏi thăm, kiểm tra xem em đã đỡ sốt chưa, có mệt không.
Dù chỉ gặp cô y tá một lần nhưng sự ân cần, quan tâm em đã làm em vô cùng xúc động. Hình ảnh của cô như người mẹ thứ 2, chăm sóc, luôn yêu thương em hết mực.
Tả một người em chỉ gặp một vài lần nhưng nhớ mãi – Nhà ảo thuật
Buổi tối thứ 7 tuần trước trên phố đi bộ, em tình cờ gặp một nhà ảo thuật đường phố. Dù chỉ xem màn trình diễn của chú một lần, nhưng hình ảnh ngạc nhiên từ những trò ảo thật đã làm em nhớ mãi.
Chú khoảng hơn 35 tuổi, dáng người cao gầy, khoác trên mình bộ vest màu xanh đã cũ nhưng gọn gàng. Gương mặt chú lúc nào cũng rạng rỡ, đôi mắt tinh tường, tràn đầy sự tự tin. Trên tay chú cầm một bộ bài, bông hoa và một chiếc khăn lụa đỏ. Xung quanh chú được bao quanh bởi rất nhiều người dân, ai cũng háo hức chờ màn trình diễn ảo thuật tài ba.
Buổi biểu diễn bắt đầu, chú cho người xem chọn 1 lá bài, sau đó chú đoán trúng phóc đó là lá bài nào làm mọi người trầm trồ thán phục. Có lúc, chú tung chiếc khăn đỏ lên không trung, và khi nó rơi xuống, trong tay chú đã có một bông hoa hồng rực rỡ. Tiếng vỗ tay vang lên không ngớt. Điều khiến em nhớ mãi là nụ cười của chú – một nụ cười vui vẻ, hạnh phúc khi mang đến niềm vui cho mọi người.
Trước khi rời đi, chú cúi đầu chào và nhẹ nhàng nói: “Ảo thuật là niềm vui, là sự bất ngờ!” Dù chỉ gặp một lần, nhưng hình ảnh chú nhà ảo thuật đường phố sẽ luôn là một kỷ niệm đẹp trong lòng em.

Tài Liệu Học Tập biên soạn gửi tới các em 12 mẫu viết bài văn tả một người em chỉ gặp một vài lần nhưng nhớ mãi ngắn gọn trong bài viết này để các em tham khảo. Hy vọng những bài văn mẫu này sẽ hữu ích cho tất cả các em học sinh.
Tham gia group Tài Liệu Học Tập để lấy đề thi các bạn nhé !
Discussion about this post